Khi nộp đơn ứng tuyển vào các trường đại học ở nước ngoài, sinh viên quốc tế phải đính kèm theo
bản dịch chứng thực học bạ,
bằng tốt nghiệp và các giấy tờ khác. Tuy nhiên, mỗi trường sẽ có những quy chế tuyển sinh khác nhau. Hầu hết các trường đại học ở Hoa Kỳ đều chấp nhận
bản dịch được chứng thực bởi các đơn vị dịch thuật chuyên nghiệp. Trong khi một số trường như Đại học
Harvard hoặc
Cornell chấp nhận một trong hai loại bản dịch chứng thực hoặc công chứng, thì đại học
Yale nêu rõ rằng sinh viên không cần nộp bản dịch công chứng.
Không chỉ Hoa Kỳ, ở các quốc gia khác cũng có những yêu cầu khác nhau. Chính sự khác biệt đó khiến sinh viên quốc tế hoang mang và lo lắng không biết nên lựa chọn hình thức
chứng thực hay công chứng. Do vậy, ứng viên cần tìm đến một
đơn vị dịch thuật đáng tin cậy để đảm bảo có bản dịch phù hợp (dù là chứng thực hay công chứng) nhằm đáp ứng những tiêu chuẩn mà trường yêu cầu.
Hơn nữa, trên phương diện quốc tế,
thang điểm,
hệ thống tín chỉ và
bằng cấp tương đương đều có sự khác biệt nên sẽ gây trở ngại đáng kể cho việc dịch thuật. Ví dụ: ở
Hoa Kỳ, GPA thường được tính theo
thang điểm 4, trong khi đó, một số quốc gia khác như
Việt Nam áp dụng
thang điểm 10,
Trung Quốc sử dụng
thang điểm 100% và ở
Pháp là
thang điểm 20. Tương tự, các hệ thống tín chỉ cũng không đồng nhất khi một số quốc gia sử dụng hệ thống
ECTS (Hệ thống tích lũy và chuyển đổi tín chỉ châu Âu) và một vài nước khác lại có hệ thống tín chỉ riêng biệt.
Bằng cấp tương đương có thể mang giá trị khác nhau đối với mỗi quốc gia, điển hình như
bằng cử nhân ở quốc gia này có thể không phù hợp với hệ thống giáo dục của quốc gia khác.
Do đó, người dịch phải
am hiểu sâu sắc sự khác nhau trong
hệ thống giáo dục và
sắc thái ngôn từ ở từng quốc gia nhằm cung cấp bản dịch chuẩn xác và đáng tin cậy, phản ánh chân thực văn bản gốc, đảm bảo bằng cấp của ứng viên được công nhận.